Giới thiệu
Khi Horizon Zero Dawn lần đầu ra mắt, đó là một trong những trò chơi thế giới mở ngoạn mục nhất mà tôi từng chơi. Tất nhiên, khi nghe về bản remaster, tôi cảm thấy tò mò nhưng cũng khá hoài nghi. Liệu đây chỉ là một sự nâng cấp đồ họa, hay sẽ có thêm đủ các tính năng mới để biện minh cho việc quay trở lại? Sau thời gian trở lại với hành trình của Aloy trong phiên bản remaster này, tôi có cảm xúc lẫn lộn. Mặc dù đồ họa và hiệu suất cải thiện là những điểm nổi bật không thể phủ nhận, nhưng một số yếu tố của trò chơi đã không giữ được sức hút như tôi mong đợi.
Đồ họa và hiệu suất
Những cải tiến đồ họa trong Horizon Zero Dawn Remaster thực sự gây kinh ngạc, đặc biệt là trên PS5. Chạy ở tốc độ 60 FPS với độ phân giải 4K, môi trường trở nên sống động, từ đồng cỏ ngập nắng đến những cánh đồng tuyết của DLC Frozen Wilds. Ánh sáng và bóng tạo thêm chiều sâu đáng kinh ngạc, và tôi đã nhiều lần ngừng lại chỉ để ngắm cảnh. Các cỗ máy trông đe dọa hơn bao giờ hết, với những chi tiết tinh tế hơn khiến các trận chiến trở nên dữ dội hơn.
Tuy nhiên, dù đồ họa rất ấn tượng, chúng đôi khi làm nổi bật sự cứng nhắc của các hoạt cảnh cũ hơn của trò chơi, đặc biệt là trong các cảnh đối thoại. So với các trò chơi thế giới mở hiện đại hơn, một số tương tác với NPC có cảm giác lỗi thời, và điều này làm giảm sự cuốn hút của trò chơi.
Gameplay
Trở lại thế giới của Aloy giống như gặp lại một người bạn cũ. Cơ chế dùng cung tên và hệ thống chế tạo vẫn rất hấp dẫn, và sự hồi hộp khi hạ một con Thunderjaw không bao giờ cũ. Tuy nhiên, sau niềm vui ban đầu, vòng lặp gameplay bắt đầu trở nên lặp đi lặp lại với tôi, đặc biệt là ở giữa trò chơi. Khi bạn đã thành thạo một vài chiến lược cốt lõi, cuộc chiến có thể mất đi một phần sự thú vị của nó. Đối với người chơi mới, trải nghiệm có thể còn mới mẻ lâu hơn, nhưng với người đã chơi bản gốc, tôi thấy mình chỉ đơn thuần vượt qua những vùng đất quen thuộc.
Phiên bản remaster không giới thiệu các thay đổi quan trọng với gameplay, vì vậy một số cơ chế như các tuyến đường leo trèo hạn chế cảm thấy hạn chế theo tiêu chuẩn ngày nay. Sau khi chơi Horizon Forbidden West, tôi không thể không mong muốn có thêm sự tự do và các công cụ năng động hơn trong bản remaster này.
Cốt truyện và nhịp độ
Câu chuyện về cuộc tìm kiếm của Aloy để khám phá nguồn gốc của cô và những bí ẩn của thế giới cổ xưa vẫn cuốn hút như trước. Tôi đánh giá cao những cải tiến về đồ họa trong các đoạn cắt cảnh, điều này khiến những điểm nhấn cảm xúc trở nên sâu sắc hơn. Tuy nhiên, nhịp độ trở thành một vấn đề đối với tôi trong suốt quá trình chơi. Mặc dù nửa đầu rất hấp dẫn, trò chơi có thể bắt đầu cảm thấy như một cuộc hành trình lê thê sau khi bạn đã mở khóa hầu hết các vũ khí và kỹ năng. Các nhiệm vụ phụ, mặc dù phong phú, không phải lúc nào cũng bổ sung nhiều chiều sâu và đôi khi cảm thấy như một phần thừa.
Trải nghiệm cá nhân
Tôi phải thừa nhận, yếu tố hoài niệm đã giúp tôi vượt qua một phần của phiên bản remaster này. Trở lại Meridian, chiến đấu với Stalkers trong rừng rậm, và theo dõi sự phát triển nhân vật của Aloy một lần nữa là những khoảnh khắc tôi thực sự thích thú. Tuy nhiên, khi trò chơi tiếp diễn, tôi bắt đầu cảm nhận sự thiếu hụt nội dung mới hoặc những bất ngờ. Đến khi tôi đạt tới phần cuối cùng của trò chơi, tôi chủ yếu tập trung vào việc hoàn thành hơn là thưởng thức trải nghiệm.
Đối với những người chưa từng chơi bản gốc, phiên bản remaster này là một cách tuyệt vời để trải nghiệm thế giới Horizon Zero Dawn. Nhưng đối với những người chơi trở lại, những cải tiến có thể không đủ đáng kể để biện minh cho một lần chơi lại, trừ khi bạn là một fan cuồng nhiệt
Đánh giá
Horizon Zero Dawn Remaster là một bữa tiệc hình ảnh cung cấp một điểm khởi đầu tuyệt vời cho người mới. Đối với những người chơi kỳ cựu, các cải tiến đều đáng chú ý nhưng không thay đổi trải nghiệm đủ để làm cho nó cảm thấy mới mẻ. Vẫn là một trò chơi tuyệt vời, nhưng sự lặp đi lặp lại và thiếu các cập nhật hiện đại kìm hãm nó.
Bình luận